phan_thao Admin
Tổng số bài gửi : 219 Age : 35 Đến từ : Phan gia Hội Job/hobbies : sinh viên Registration date : 08/03/2009
| Tiêu đề: Em trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu Mon Mar 16, 2009 9:04 pm | |
| Vậy là đã sang một ngày mới, khi làn nước ấm áp thấm đẫm lên da thịt rồi những thứ hương thơm ngọt ngào theo những ngón tay dài vuốt ve lên mắt môi... tôi đi ngủ khi bắt đầu ngày mới! Ngày 8/3...
Ngày mà tôi từ chối mọi lời mời, mọi món quà để ngồi nhà. Để: sắp xếp lại những đồ đạc quen thuộc, tìm mùi thơm trong gối chăn thân thiết, gửi lời chúc đến những người phụ nữ xung quanh tôi, những người phụ nữ đã đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời tôi, đã dạy tôi nhìn vào thực đời và bên tôi từng bước đi trong cuộc sống khó khăn và biến động này.
Là ngày tôi chợt nhận ra, mình không thể căm ghét một ai đó, một điều gì đó, cho dù có lúc tổn thương khiến tôi tưởng như không thể đứng dậy vượt qua được thác ghềnh. Vậy mà đến giờ phút chót, trái tim tôi vẫn trở mình hiền hòa như thể bao gai nhọn, cào xước đã trở nên quá ư nhỏ bé trước sự hy sinh và tha thứ.
Tôi là phụ nữ, mà phụ nữ thì thường Cho đi nhiều hơn là Nhận lại. Có thể vì thế mà như bao phụ nữ khác, trong hành trình tìm hạnh phúc của mình, tôi đã chọn cách buông tay... Để cho tình yêu tôi trở nên có ý nghĩa hơn, vì tình yêu đó quá lớn để gửi lại không gian chật hẹp của ngày hôm qua, tôi sẽ để cho tình yêu đó vươn chạm đến đỉnh trời, cho ngày hôm nay trọn tốt trọn lành.
Tôi như con chim bé nhỏ đang cố sức hót những tiếng trong lành thanh thản, cho dù bụi mận gai cuộc đời đã làm rướm máu trái tim nhỏ bé của tôi. Khi cuộc đời và người khác mang đến đau thương cho tôi, tôi đã đáp lại bằng cách trả cho cuộc đời sự dịu dàng và trả cho người nợ duyên đủ đầy.
Tôi trở lại đúng nơi mà 18 tuổi tôi đã đứng đón mùa xuân và ngước lên nhìn những mầm cây mới xanh biêng biếc. Có một thứ gì đó vẫy tay tiễn biệt, có một thứ khác đang hân hoan chào đón. Tôi biết mình đã vượt lên và đi xa khỏi bóng tối sai lầm và những tháng ngày nhợt nhạt xưa cũ. Có một lời thì thầm từ đất trời mênh mông khiến tôi vững bước: Dù hành trang bạn đang mang trên tay thật ít ỏi, nhưng với hành lý Cho nhiều hơn hành lý Nhận, bạn có thấy thanh thản hơn không?
Ở sân ga tình yêu, người đón Sòng Phẳng là Khô Khan, người đón Ích Kỷ là Bất An, còn người đón Vị Tha, thì bạn biết rồi đấy, là Hạnh Phúc.
Và nhẹ thênh thênh, bắt đầu từ một ngày có ý nghĩa như hôm nay, tôi xin được bắt đầu hành trình mới của mình! | |
|